Kinh Ớ Chúa Hài Đồng



Chúa Hài Đồng
giáng sinh cứu thế,
nửa đêm giờ tí
Chúa mới hiện điềm,
Đức Mẹ cầu nguyền
tưởng trong kinh Sấm,
Đức Mẹ tưởng gẫm,
Chúa mới ra ngoài,
Mẹ trải khăn dài,
vấn Con bồng lấy
Đức Mẹ khi ấy
thảm thiết thương thay:
Chúa sinh mùa này
lạnh lùng giá rét,
Mẹ nhìn sau trước
chẳng có nơi nào,
Mẹ để Chúa vào
nằm trong máng cỏ,
lừa bò quỳ thở
dâng ấm chút hơi.
Đức Mẹ vâng lời
Chúa Cha truyền dạy,
Thiên Thần khi ấy
hiện xuống lâm chiêu,
đờn hát dập dìu
xướng ca lừng lẫy,
Giu-se thức dậy
khi đứng khi quỳ,
ngọc sáng lưu ly
hào quang tỏ rạng.
Thiên Thần truyền đoạn,
tiều mục tiều phu
hái củi dâng vô,
nhìn xem thấy Chúa,
Hài Nhi nho nhỏ
thật Chúa làm người.
Chúa mới ra đời,
giáo nhơn chi pháp
quỷ ma khép nép,
mất vía hồn kinh,
thật người tiên sinh,
nhiều ơn cực trọng!
Ba Vua khép nép,
tìm Chúa trẩy sang
đến ngả ba đàng
Ba Vua hiệp đó,
Ba Vua nói khó
chuyện Chúa ra đời.
Ngõ được hản lời,
cho tường mọi nỗi,
Rô-đê bối rối
mới hỏi các thầy:
Sấm ký tỏ bày
Bê-lem chính sở.
Rô-đê thêm sợ,
giả chước tìm sau,
giục giã đi mau,
sao sau tôi tới,
Ba Vua không đợi,
bôn bả xuất hành
trực chỉ Bê thành
phượng thờ Cứu Thế.
Ba Vua dâng lễ
ba vật ý mầu,
Ba Vua thôi chầu,
trở về bổn quốc.
Ba Vua dạ thật
trọn đạo làm tôi.

Amen.